Mình sẽ đồng ý về việc nên gọi tên cảm xúc, để chí ít có thể dừng lại, gọi tên nó. Dĩ nhiên quên nhắc nhở bản thân, gọi tên, nhìn rõ, chứ không phải dán nhãn cảm xúc và cứ một mực là không đổi với những nhãn dán đó.
Đọc xong rồi và em hoàn toàn đồng ý việc thực hành gọi tên cảm xúc. Trong đó, nhất là với những thứ mới mẻ hoặc trước giờ bản thân cứ lờ đi, khi đối diện và hiểu gọi được tên nó ra, bản thân sẽ biết cách nâng đỡ mình và mở rộng giới hạn. Có một câu em đọc gần đây, đó là bạn ko làm được vì bạn ko spend đủ time cho nó thôi, mà ngay từ đầu vì bạn nghĩ bạn ko làm được nên bạn đã không cho phép mình thử rồi.
Mình sẽ đồng ý về việc nên gọi tên cảm xúc, để chí ít có thể dừng lại, gọi tên nó. Dĩ nhiên quên nhắc nhở bản thân, gọi tên, nhìn rõ, chứ không phải dán nhãn cảm xúc và cứ một mực là không đổi với những nhãn dán đó.
Ơi, em chưa đọc hết nhưng chỉ lao vào nói là em bé dễ thương quá hihihi
Cám ơn Ngọc, mấy đứa nhỏ cỡ tuổi này thấy cưng lắm!
Đọc xong rồi và em hoàn toàn đồng ý việc thực hành gọi tên cảm xúc. Trong đó, nhất là với những thứ mới mẻ hoặc trước giờ bản thân cứ lờ đi, khi đối diện và hiểu gọi được tên nó ra, bản thân sẽ biết cách nâng đỡ mình và mở rộng giới hạn. Có một câu em đọc gần đây, đó là bạn ko làm được vì bạn ko spend đủ time cho nó thôi, mà ngay từ đầu vì bạn nghĩ bạn ko làm được nên bạn đã không cho phép mình thử rồi.
Lôi hết nỗi sợ ra ánh sáng rồi mần từng đứa như mần cá hoy mà ha :)
Chính là nó. Xong thì lôi ra, tới đoạn hồi đó mình xử sao mà fail. Thì giờ thử xử cách khác. Nhưng mà nói dễ chứ làm phải trì lắm hehehe 🤭